Trang

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2023


 

ANH PHẠM HÀO QUANG

(Tấm ảnh chụp trên sân thượng nhà anh Quang, anh là người đứng thứ 2)

Có thể nói anh một con người gần như là huyền thoại, từng vào sinh ra tử, từng nếm trải đủ ngọt bùi cay đắng ở đời để đến hôm nay thành đạt khiến cho người người phải ngưỡng mộ, thán phục.

Anh sinh năm 1953 tại Nghệ An, vào bộ đội năm 1971 khi còn đang học dở cấp 3. Được cử đi học Sỹ quan Thông tin trong quân đội và phấn đấu lên đến hàm Trung úy.

Trong cuộc chiến Tây Nam đánh Pôn-pốt, anh cùng 14 quân nhân trên một chiếc máy bay trực thăng từ sân bay Tân Sơn Nhất sang Căm-pu-chia. Máy bay bị trúng đạn của địch, phi hành đoàn hy sinh hết cả, còn duy nhất anh bị đa chấn thương rất nặng. Vỡ hộp sọ, gãy xương cổ, gãy tứ chi, vỡ gan... phải phẫu thuật nhiều lần ở các Quân y viện.

Anh trở thành thương binh nặng và an dưỡng tại quê nhà. Không cam chịu đói nghèo, anh giao lại sổ Thương binh cho cha mẹ rồi vào nam tính kế làm ăn. Lăn lộn làm đủ thứ nghề: phụ bếp ăn, làm thợ xây, sửa ti-vi dạo… Với bản tính thật thà lại chịu khó, chịu khổ anh đã được nhiều quý nhân phù trợ. Người bạn đời nghèo khó cũng hết lòng thương anh và đồng hành cùng anh. Làm thợ xây, anh trở thành chủ thầu rồi học Trung cấp xây dựng, mở Công ty TNHH tạo công ăn việc làm cho hàng trăm người. Sau này anh còn học Đại học Luật để mở Công ty tư vấn Luật nhằm giúp khách hàng, doanh nghiệp, cơ quan nhà nước thực hiện quyền và nghĩa vụ hợp pháp của họ.

Thành đạt, hanh thông trong công việc làm ăn, anh tham gia nhiều các hoạt động từ thiện xã hội, tri ân đồng đội và giúp đỡ những mảnh đời gian khó.

Một điều đặc biệt nữa ở Doanh nhân Phạm Hào Quang là anh có khả năng viết truyện, làm thơ không thua kém gì những nhà văn chuyên nghiệp. Xin trích vài dòng thơ anh viết về mẹ:          

“Con về mẹ đã đi xa

Chỉ còn giọt nắng nhạt nhòa ngoài sân

À ơi, mẫu tử tình thâm

Nghe trong hương gió bước chân mẹ về”

Đọc tiếp »

Thứ Hai, 27 tháng 12, 2021

XA LÒNG


XA LÒNG

Thu mãn hanh về độ tiết đông

Còn đâu cách mặt vẫn xa lòng

Người đi buổi nọ chờ xuân ấm

Kẻ ở giờ đây đợi nắng hồng

Cứ ngỡ bên nhau tình sẽ thắm

Rồi mong cạnh bậu nghĩa thêm nồng

Nào ngờ cây đã thay màu lá

Đau buốt tim này bạn biết không!

20.12.2021

================

Các bài hoạ:

1/ Tống Quang

CÓ CÒN KHÔNG

Thu tàn gió lạnh cảnh vào Đông

Đệ đã làm chi để chạnh lòng

Bè bạn không hòa sao thắm đỏ

Anh em chẳng thuận chắc chi hồng

Niềm vui xướng họa quên cay đắng

Nỗi nhớ giao lưu hết mặn nồng

Xứ Bỉm vườn thơ đà kết nụ

Mười năm xây dựng có còn không?

---------------------

2/  Dương Cung

THAY LÒNG ĐỔI DẠ

Thu tàn gió lạnh báo mùa Đông

Giáp mặt gần nhau lại cách lòng

Kẽ ở giờ đây phai nắng ấm

Người đi buổi nọ nhạt mây hồng

Vẫn tin cạnh đệ tình thêm thắm

Cứ tưởng kề huynh nghĩa sẽ nồng

Bổng chốc lại thay tâm đổi dạ

Đau đầu buốt óc chết tôi không.

------------------------

3Lê Xuân Nhị

NHỚ BẠN

Lời nào tả hết nỗi sầu đông

Thổn thức từng đêm nhớ bạn lòng

Buổi ấy chia tay thề hội ngộ

Bây giờ cách mặt vẫn chờ mong

Thời gian mãi thắm tình hoa mộng

Kỷ niệm còn tươi sắc phượng hồng

Ngắm dải sương buồn trôi bảng lãng

Nghe chiều vẳng lại tiếng thu không.

----------------------------

4Nguyễn Bằng

TỦI MÁ HỒNG

Đêm về nghĩ tới buổi tàn đông

Lạnh lẽo bầm gan tủi má hồng

Giữa độ trăng tròn be nắng lửa

Qua thì ngọc nát trải trời giông

Bao lần giận dỗi tình phai nhạt

Mỗi bận hờn ghen ý giảm nồng

Vẫn đợi người ơi đừng cách trở

Cho mình ấm dạ hỏi còn không.

---------------------------

5Nghĩa Đình Lê

NHỚ KHÔNG

Tình bạn đâu chờ cho hết đông

Men say ta giữ mãi trong lòng

Trời xe dạo ấy tình viên mãn

Đất hợp độ này nghĩa thắm nồng

Nuôi dưỡng vần thơ yêu xướng họa

Chú tâm chữ nghĩa thích hoa hồng

Nỡ nào bậu để duyên mờ nhạt

Bến đỗ năm xưa em nhớ không.

---------------------------

6/ Nhị Lê Xuân  (Bài họa 2)

NỖI LÒNG

Vừa nghe gió lạnh thổi đầu đông

Chạnh nhớ tình xưa nát cõi lòng

Mấy độ thu qua còn bóng lẻ

Bao mùa tuyết đổ vẫn phòng không

Huynh nhìn lá rụng buồn chan chứa

Muội ngắm sương rơi tủi chất chồng

Kỷ niệm về theo từng giấc ngủ

Đêm nào cũng nhớ cũng chờ trông.

----------------------------

7Dang Kich

NGƯ PHỦ BUỒN

Bàng bạc mây mù buổi sáng đông

Lơ mơ cửa bể ánh dương hồng

Thuyền câu vắng vẻ, trời se lạnh

Bèo dạt lênh đênh, nước ấm nồng

Thả lưới khẽ khàng tôm cá hiếm

Bơi chèo uể oải gạo tiền không

Mưu sinh vất vả đời bươn chải

Ngư phủ gian nan thật nẫu lòng.

---------------------------

8/ Hoa Muống Biển

TRỜI LẠNH NHỚ NGƯỜI XƯA

Tiết trời trở lạnh chuyển sang đông

Gió rít từng cơn não nuột lòng

Chăn ấm tình sao mà chẳng đượm

Đệm êm nghĩa lại vẫn không nồng

Ra đi dạo ấy hoa còn đỏ

Trở lại giờ đây sắc bớt hồng

Trách bởi người xưa sao nỡ vội

Xa rồi hỏi có nhớ nhiều không?

----------------------------

9/ Viên Lê

ĐÔI RỔ RÁ CẠP LẠI

Đấu cật vai kề có chắc không?

Ao sâu vốn cả quyết chung lòng

Buông cần thả thính đầy khoang cá

Hiệp chưởng say tình rộn bến sông

Tựa én trào tuôn dòng huyết đỏ

Như ta bện chắc sợi tơ hồng

Dẻo dai hợp sức nào cùng tát

Đồng thuận đôi mình... cạn Biển Đông.

-------------------------------

10/ Tài Phí

NHỚ BẬU HẰNG ĐÊM

Hằng đêm nhớ bậu ngẩn ngơ lòng

Nức nở cung đàn vọng quãng sông

Bổng nhặt gam sầu không lửa đượm

Trầm khoan phím tủi thiếu hương nồng

Thuyền xa khắc khoải trông tàn hạ

Bến vắng âm thầm đợi vãn đông

Héo dạ rầu gan hồn bóp nghẹt

Từng cơn não nuột tiếng tơ đồng.

-------------------------------

11Tinh Nguyên

BỒ CÂU HẠNH PHÚC

Bồ câu hạnh phúc giữa mùa đông.

Ấm áp phòng khuê các thỏa lòng .

Đám cưới hân hoan hình bốn họ .

Cặp đôi rực rỡ dáng xiêm hồng

Mẹ cha quyến thuộc mừng hôn lễ.

Chú rể cô dâu ánh mắt nồng.

Trống mái tung bay trời đất mộng .

Đôi chim khúc khích cảnh tầng không.

--------------------------------

12/ Cung Dương  (Bài hoạ 2)

MÙA CƯỚI VÙNG QUÊ

Hàng năm cứ đến đầu mùa Đông

Trai gái trong thôn náo nức lòng

Xin phép họ hàng để cưới vợ

Bẩm thưa cha mẹ kết duyên hồng

Cả làng ca hát, vui hoan hỉ

Khắp xóm liên hoan, rượu ấm nồng

Cô vít bây giờ buồn chán thế

Ngày này vắng vẻ lặng như không.

--------------------------------

13/ Tống Quang  (Bài hoạ 2)

NGÀY ANH TRỞ VỀ

Anh về buổi ấy một chiều Đông

Gió thổi hiu hiu bếp lửa hồng

Luẩn quẩn đơn hình trông tủi dạ

Loanh quanh một bóng thấy đau lòng

Bao năm cách biệt tình cô lạnh

Phút chốc bên nhau nghĩa ấm nồng

Giải Phóng Miền Nam anh đã hứa

Nước nhà thống nhất có vui không?

------------------------------

14Nguyễn Mai

BUỒN VÌ CÔ VÍT

Bốn mùa XUÂN HẠ lại THU ĐÔNG

Bệnh dịch tràn lan xót cõi lòng

Cả buổi ngồi nhà chơi chán quá

Suốt ngày nằm chỗ ngủ buồn không

Mong thôi phong tỏa nhìn mây trắng

Muốn hết cách ly ngắm nắng hồng

Đất nước mọi nhà đều ước vọng

Tết này được hưởng chút hương nồng.

---------------------------------

15Tống Quang  (Bài hoạ 3)

DUYÊN THẮM NỒNG

Đông sang gió lạnh chuyển sang Đông

Hồng thắm duyên kia vẫn thắm hồng

Dạ xót vì xa nên xót dạ

Lòng đau bởi cách mới đau lòng

Quạnh hiu li biệt còn hiu quạnh

Nồng ấm bên nhau mãi ấm nồng

Hạnh phúc vun trồng cây phúc hạnh

Không ai bỏ lỡ mấy ai không.

----------------------------------

16/ Cung Dương   (Bài hoạ 3)

ĐÔNG BUỒN NHỚ ANH

Đông về buồn bã lạnh về đông

Không hiểu biên cương chồng hiểu không

Dạ bút, biệt li nên bút dạ

Lòng đau, cách trở lại đau lòng

Ấm êm, do vậy càng êm ấm

Nồng thắm, cho nên mãi thắm nồng

Ước mộng anh về nuôi mộng ước

Hồng duyên em giữ trọn duyên hồng.

--------------------------------

17Thế Thành Nguyễn

CÁCH TRỞ

Nàng đi buổi ấy đã đầu đông

Cách trở trời tây tủi chạnh lòng

Vò võ ngày xanh nhen lửa ấm

Lẻ loi đêm trắng nhóm hương nồng

Hoài mơ gặp lại tình xe thắm

Mãi tưởng đoàn viên ái sẽ hồng

Tức tưởi em về quên bến cũ

Cau tàn rũ héo nhạt trầu không.

------------------------------

18Sanh Mai

CÓ NHỚ KHÔNG

Anh cứ đợi hoài đã cuối đông

Chờ xuân nắng ấm trải mây hồng

Nụ cười mến gửi bâng khuâng dạ

Ánh mắt thương trao bối rối lòng

Những tưởng môi kề ngời sắc thắm

Hằng mong má ấp toả hương nồng

Ngờ đâu kiệu rước tươi xiêm áo

Em bước theo chồng có nhớ không.

-----------------------------------

19Nguyễn Thị Tâm

CHỜ XUÂN TRỞ LẠI

Nghe trời chuyển tiết đã vào đông

Chạnh nghĩ về ai nóng cả lòng

Nhão đệm khôn màng êm giấc hả

Thưa mền liệu giữ ấm người không?

Rồi tin hửng nắng lùa sương lạnh

Lại nghĩ hừng than nhóm lửa nồng

Gỡ sạch mây mù giăng đỉnh núi

Chờ xuân trở lại sắc tươi hồng.

--------------------------------

20Lida Lê

HỎI NGƯỜI

Hanh về sắp sửa bước sang đông

Ngắm nhạn thiên di thấy chạnh lòng

Kẻ Bắc xanh xao môi tím ngắt

Người Nam hây hẩy má tươi hồng

Niềm mong san sẻ tình sâu đậm

Ước muốn hoà chung nghĩa ấm nồng

Đôi ngả chia ly ai có ngóng

Xuân về trở lại bến hừng đông.

-----------------------------

21Tuyền Mai

CHỜ NGƯỜI

Tặng áo cho chàng để ấm đông

Đề thơ mấy chữ hiêủ cho lòng

Anh xa chốn nọ còn thương ngóng

Em ở nơi này mãi nhớ mong

Thuở ấy bên nhau ngàn ước vọng

Mùa đây cách biệt vạn sầu đong

Trà mi rũ cánh vì băng đóng

Vẫn đợi người về giữa giá đông.

-----------------------------------

22/  Nguyễn Thế Thành (Bài hoạ 2)

TÌNH  NGÕ TẠM

Gặp em buổi ấy nhạt trầu không

Lực bất tòng tâm khổ não lòng

Khắc khoải xuân thì nhen lửa hạ

Mỏi mòn thu cỗi lạnh chiều đông

Mâm son đũa mốc duyên đâu thắm

Già hõm cỏ non ái chả nồng

Nòng nọc đứt đuôi tình ngõ tạm

Thôi đừng dan díu nhạt trầu không.

-------------------------

23Phạm Hữu Vệ

CHUNG MỘT Ý THƠ

Đã biết thu tàn sẽ đến đông

Cớ sao lại để tái tê lòng

Đợi cho xuân đến đào mai thắm

Chờ lúc hạ sang sen súng hồng

Mặc khách trọn tình luôn ái đượm

Tao nhân vẹn nghĩa mãi ân nồng

Thơ Đường một hội ta chung sức

Sẽ chẳng xa rời bạn nhớ không.

------------------------------------

24/  Lê Xuân Dực  (Bài tự hoạ)

MỎI MẮT TRÔNG

Rét ngọt hanh hao chiều cuối đông

Khát khao hơi ấm ở bên lòng

Mong hoài những buổi say tình đượm

Ước mãi từng đêm đắm nghĩa nồng

Kẻ ở buồn thương môi chẳng thắm

Người đi tủi nhớ má đâu hồng

Tháng năm cách trở xuân rồi hạ

Biền biệt phương trời mỏi mắt trông.

---------------------------------

25/   Tống Quang  (Bài hoạ 4)

NIỀM VUI NỐI LẠI

Biền biệt xa vời mải miết trông

Để ai khổ tủi phải đau lòng

Giao lưu cảm mến luôn sâu sắc

Xướng họa yêu thương mãi mặn nồng

Ngóng đợi Xuân qua cho tới Hạ

Trông chờ Thu đến chuyển sang Đông

Niềm vui nối lại tình thêm thắm

Gặp gỡ bên nhau má ửng hồng.

 


 

Đọc tiếp »