Trang

Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

GIỖ Ở THẠCH LỄ













Đọc tiếp »

60 NĂM GIỖ BÁC GIÁO HUỀ


Chương trình Tưởng niệm 60 năm ngày Giỗ bác Phạm Trắc Huề sắp xếp toàn bộ trong vòng 1g30’, bắt đầu từ 9g00’
1/ Dâng hương: Tất cả con cháu, các vị khách mời đứng trước bàn thờ gia tiên. Thỉnh một hồi chuông. Lên nến. Lên nhang - Đọc bài Văn khấn - Kết thúc mọi người lên thắp nhang.
Mời tất cả ra rạp ở ngoài sân đã bố trí bàn ghế, nước uống.
2/ Anh Phạm Trắc Nguyên, con trai trưởng có mấy lời phi lộ chào các vị khách mời, chúc mừng năm mới và nêu lý do của buổi lễ.
3/ Đọc tóm tắt cuộc đời, thân thế và sự nghiệp của bác, những bài học cho con cháu.
4/ Mời 2 cụ cao tuổi trong làng kể lại một vài kỷ niệm với bác Huề lúc sinh thời 
5/ Anh Phạm Trắc Nguyên lên cảm ơn mọi người. Mời toàn thể các vị khách mời dự bữa cơm cùng với con cháu
6/ Chụp ảnh lưu niệm





















Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

CUỘC MƯU SINH


               CUỘC MƯU SINH 

Mây nước hoàng hôn nhuốm sắc hồng
Vẫn còn mải miết ở mom sông    
Chắt chiu, dành dụm khi mưa gió
Dè sẻn, tiện tằn lúc bão giông
Sướng khổ lẽ đâu nhờ Thổ Địa 
Đói no nào phải tại Ông Công 
Những ai chồng vợ chưa yên ấm
Nhìn cảnh nhà kia có chạnh lòng 



36 bài họa:  
1/ Dang Kich - BĂN KHOĂN
Gió lặng trời êm tỏa ánh hồng
Tình ai như nước ngập đầy sông
Thương hoài da diết mong đừng bão
Nghĩa cả lâu bền chỉ sợ giông
Chớ có đắm yêu mà thái quá
Để rồi chán ngán phí hoài công
Tương lai đang ở miền xa lắm
Nói chuyện này ra ngại mất lòng

2/ Thai Kim Tinh - THÂN CÒ
Nắng yếu, chiều buông những ánh hồng.
Suốt ngày cặm cụi ở ven sông.
Chở che đùm bọc, không lo gió.
Quấn quýt yêu thương, chẳng ngại giông.
Kiếp Vạc không hề theo giống Hạc.
Thân Cò chẳng dễ để thành Công.
Chẳng tranh danh lợi, ham quyền quý.
Một mảnh trời riêng cũng ấm lòng!

3/ Bảo Như - TÌNH MẸ
Sáng sớm vầng dương chưa kịp hồng,
Mẹ tôi vội vả đã qua sông.
Chẳng e Trời dọa cơn mưa bão,
Không sợ ổng hù bao gió giông.
Nuôi trẻ, thay chồng ... thêm nhọc sức!
Dạy con, thế phụ ... sao tính công?
Chỉ mong khôn lớn, con vui bước,
Cười khóc kể chi ... Mẹ thỏa lòng.

4/ Ngô Quang Hùng - VỢ CHỒNG CÒ
Phủ bóng hoàng hôn mặt nước hồng 
Vợ chồng mải miết với dòng sông
Mò cua bắt ốc không e gió
Kiếm tép tìm tôm chẳng ngại giông
Lo cuộc mưu sinh nên gắng sức
Thương đàn con dại phải dồn công
Tảo tần khuya sớm không ngơi nghỉ
công đức mẹ cha mãi khắc lòng

5/ Dong Hoang - NGHĨA  TÌNH
Tình ta đâu chỉ có hoa hồng.
Nghĩa bạn mơ gì lướt gió sông.
Lặng lẽ êm đềm khi biển vắng.
Gầm gào chớp giật lúc mưa giông.
Xây đời túc trí chăm lao động.
Vỡ mộng đa mưu phí uổng công.
Nghịch nghĩa phu thê câu thảm tệ.
Chung tình chồng vợ chữ đồng lòng.

6/ Chu Hồng Trung - PHẬN BẠC MƯU SINH
Trời nghiêng nhạt nắng tím loang hồng
Dáng nhỏ tiêu điều bám bãi sông
Nhặt nhạnh góp gom mùa lũ lụt
Cần cù tích cóp tháng cuồng giông
Sang hèn nỡ luận sao Tiên Đế
Bần phú nào suy lộc Táo Công
Ngẫm kế sinh nhai mà tủi phận
Miếng cơm như ngọc cứa đau lòng

7/ Dinhnguyen Nguyen – ĐỜI NGHÈO 
Đời em khốn nạn ước chi hồng
Vất vả đầu đồi đến cuối sông
Sấp mặt căng mình đâu ngại gió
Phơi đầu dốc sức sợ chi giông
Siêng năng cố gắng không nề việc
Chăm chỉ chuyên cần chẳng ngán công
Mãi miết làm ăn mà vẫn khổ
Nghèo thân phận khó não trong lòng

8/ Chu Hồng Trung - PHẬN CÒ
Cuối trời sót lại đám mây hồng
Lặn lội thân còm cạnh mé sông
Nhường nhịn sẻ chia dù gió giật
Cảm thông tương trợ dẫu mưa giông 
Tùy duyên để sống không ganh Hạc
Biết phận mà vui chẳng ghét Công
Sáu nẻo luân hồi âu trả nghiệp
An nhiên tự tại mới an lòng…
9/ Dương Hoàng - CÒ VỢ THAN
Đời tôi u tối chẳng màu hồng
Lặn lội kiếm mồi khắp bãi sông
Sáng sáng tinh mơ dù gió lạnh
Đêm đêm tối mịt kệ mưa giông
Chồng khờ khó nhọc đành cam phận
Con dại gian truân chẳng quản công
Biết đến khi nào thôi cảnh khó
Qua cơn bỉ cực để yên lòng

10/ Chu Hồng Trung - CÒ CHỒNG THAN
Khổ lắm toàn “đen” chẳng thấy “hồng”…
Đợi nàng suốt buổi ở triền sông
Mùa Ngâu chưa hết, trời thưa sấm 
Tháng Bảy nào qua, đất ngập giông…
Vợ giận liên miên vì lỗi hẹn
Chồng hờn đôi lúc bởi hoài công
“Cơm sôi bớt lửa”, cơm canh ngọt
Một tiếng yêu thương cũng mát lòng…

11/ Hà Thông Hằng – NGHĨA TÌNH CHA MẸ
Một buổi hoàng hôn nắng còn hồng
Mẹ cha tần tảo khúc sông quê
Dầm mình trong nắng gió mưa giông
Sáng trưa chiều tối mong sao được
Kiếm đủ gạo cơm nuôi các con
Ôi mãi khắc ghi những tháng ngày
Bờ sông dáng mẹ còng quang gánh
Bãi bồi còn đó dấu chân cha!

12/ Bảo Như - CÒ CHỒNG THỦ THỈ
Em ơi! Hãy nhẫn đợi vừng hồng
Hấp tấp chi rồi phải lội sông?
Sáng sớm đã lo bầy trẻ đói,
Chiều về há sợ cơn mưa giông?
Chồng dù khờ khạo cũng đừng ngán,
Vợ dẫu khéo khôn ai tính công?
Đời khó của mình, đời con khá,
Hai mình cùng gắng, sẽ ưng lòng

13/ Trì Nguyễn Huy - CÒ ƠI
Cò kia sải cánh buổi mai hồng
Lượn xuống tìm ăn ở bến sông
Tận tụy nuôi con nơi bạc nắng
Chuyên cần chăm mẹ giữa mưa giông
Bao đời vất vả nào do phận
Mấy tháng lần mò chẳng tính công
Sướng khổ buồn vui nơi quãng vắng
Mòn thân mưa nắng vẫn cam lòng

14/ Trung Nguyễn Đình - VỊNH TRANH HẠC
Thiên y tuyệt diễm cánh chim hồng
Vũ điệu săm-ba rợp mé sông
Thủy phủ thương tình nên lặng sóng
Vân cung xót dạ đã ngừng giông
Chăng là lẽ sống thành thân hạc
Đâu phải ngẫu nhiên tạo dáng công
Non nước lần mò duyên trọn kiếp
Phù hoa dâu bể có yên lòng

15/ Thai Kim Tinh - PHẬN CÒ
(Đáp lễ Chu Hồng Trung)
Chiều tà màu đỏ chuyển sang hồng
Chồng vợ dắt nhau dạo núi sông
Nhẹ bước, vì e làm đục nước (*)
Kiệm lời, bởi sợ tạo cuồng giông. 
Thanh bần đành phận, không mơ Hạc
Quả ngọt nhờ duyên, há kể Công?
Lận đận xoay hoài trong lục đạo
Gian nan, Tâm Thiện đã vui lòng…

16/ Trì Nguyễn Huy - CÒ CON MONG
Cái kiếp làm con chẳng thắm hồng
Mong ngày mai đến lượn qua sông
Cùng vui cùng nhảy nơi mưa nắng
Chịu khổ chịu bơi giữa bão giông
Đến với cò cha thêm vững dạ
Sang kề cò mẹ tựa như công
Khi nào cho được tung đôi cánh
Để đứa cò con thỏa nỗi lòng.

17/ Trúc Lê Văn - QUYẾT TÂM
Trời nước mang mang một sắc hồng
Chênh chao phận mỏng chốn ven sông
Cần cù chẳng quản khi mưa gió
Mải miết không màng lúc bão giông
Gian nan bởi vợ không là tội
Vất vả vì con chẳng phải công
Tin có một ngày xoay định mệnh
Bay vút trời cao mới thỏa lòng

18/ Nghĩa Lê Đình – BẠC MỆNH
Trông dáng cô em má ửng hồng
Sao còn đứng lặng ở bên sông
Để chàng quân tử say say đắm
Cho khách hồng nhan nổi nổi giông
Buồn lắm đắng cay duyên bạc mệnh
Vui chi chua xót cảnh không công
Bâng khuâng nhớ lại người xưa ấy
Bỗng thấy nao nao ngán ngẩm lòng.

19/ Vĩnh Phạm Ngọc - NHÂN SINH
Từ khi tối mịt tới mai hồng
Xo xúi lần dò tận cuối sông
Nắm tép để phòng khi lụt lội
Dúm cà giữ lại lúc cuồng giông
Chẳng màng cửa nọ xoa nem phượng
Đâu tưởng ngõ này cuốn chả công
Phận mỏng chắt chiu luôn đắc ý
No đói bên nhau sẽ ấm lòng

20/ Thai Kim Tinh - SỨC ĐÀN CÒ
Đàn cò sắc trắng, nhuốm màu hồng.
Quy tụ về đây, kín núi sông.
Vẫy cánh, vờn mây gây vũ bão.
Đạp chân, khuấy nước tạo mưa giông.
Xoay thiên, đảo địa giành CON TẠO
Thay thế, đổi thời sánh HÓA CÔNG
Sức mạnh hợp quần, đời kính nể
Hỡi ai độc đoán, nhớ nằm lòng

21/ Xân Trần - CỬA MƯU SINH
Khi ánh bình minh mới ửng hồng
Thân già mà đã ở ven sông
Kiếm ăn, lặn lội đâu hề gió
Tần tảo, eo sèo sá kể giông
Đểnh đoảng, kiêu căng thường thất bại
Kiên trì, nhẫn nại phải thành công
Sinh ra cuộc sống thì đều phải
Có cửa mưu sinh để ấm lòng

MÁ HỒNG TRONG MƯU SINH
Trời đất sinh ta phận má hồng
Ngẩng đầu không thẹn với non sông
Bền gan vững chí dù mưa gió
Vẹn nghĩa trọn tình dẫu bão giông
Sự nghiệp trồng người cần gắng sức
Gia đình hạnh phúc phải dày công
Trong ngoài trên dưới đều êm ả
Thử hỏi ai kia có ấm lòng


24/ Trì Nguyễn Huy - THÂN PHẬN BÒ 
Bò kia lông mượt lại tươi hồng
Cặm cụi tìm ăn ở mé sông
Sáng đến lo cày quên nắng nóng
Chiều về chăm kéo mặc mưa giông
Quanh năm lầm lụi không ca thán
Suốt tháng chuyên cần chẳng kể công
Ấy kẻ chây lười cùng trác táng
Xem con bò ấy có nao lòng.

25/ Dung Nguyen Xuan -  PHẬN MÁ HỒNG
Thương lắm thân ai phận má hồng
Đến duyên thì cũng phải sang sông
Tưởng rằng gái đẹp đời vương giả
Đâu ngỡ hoa tàn phận gió giông
Trời dẹp số căn cùng kiếp nạn
Người thôi ngôn hạnh với dung công?
Anh hùng ngang dọc trong thiên hạ
Thấy chuyện truân chuyên cũng quặn lòng. 

26/ Dung Nguyen Xuan - MÙA THU THÁNG 8
Mùa Thu năm ấy ngọn cờ hồng
Phấp phới tung bay khắp núi sông
Bảo Đại trao gươm vì thoái vị
Thực dân rã đám bởi cuồng giông
Giang sơn độc lập ngời trang sử
Đất nước tự do rạng quốc công
Bác đọc tuyên ngôn ngày Quốc khánh
Ba Đình sáng ấy mãi ghi lòng

27/ Võ Xuân Phú - THÂN CÒ
Chiều ấy lục thưa đã rậm hồng
Thương thay nhà nọ chẳng rời sông
Thân hèn chẳng quản đương đầu gió
Phận bạc đành cam trụ trước giông
Đáng kính bao người còn nhớ chuyện
Xem thường những kẻ đã quên công
Thân cò, thân vạc muôn đời thế
Ngẫm nghĩ thì ra cũng não lòng

28/ Lê Trường - PHẬN BẠC
Nắng mưa tần tảo má phai hồng
Lặn lội thân cò khắp bãi sông.
Lưng bán cho Trời, đâu quản gió
Mặt vùi với Nước, sá chi giông.
Chồng hèn, phải chịu đời cay đắng
Con dại, nên đành kiếp khổ công
Cũng phận hồng nhan, thân liễu yếu
Cò ông chẳng biết có đau lòng?

29/ Hai Thảnh - VƯƠN TỚI AN LẠC
Nắng tắt còn vương chút ráng hồng
Đôi Cò vẫn mải chốn ven sông
Kiếm thêm chút đỉnh dành khi gió
Tích lũy phần nào nhỡ lúc giông
Bền vững cửa nhà chồng tạo của 
Ấm êm hạnh phúc vợ bồi công
Tối về quấn quýt vui con trẻ 
Lạc nghiệp an cư hẳn thỏa lòng

30/ Huy Hoan Vũ - “CÒ MỒI”
Có đứa tóc hoe, đứa má hồng
Ngoài đồng trên bãi cả ven sông
Lùng cơ gạ gẫm không nề nắng
Bắt mối rủ rê chẳng ngại giông
Bất chính mưu ma moi ví khách
Vô lương chước quỷ móc tiền công
“Cò mồi” một lũ đang sung sướng
Thấy cảnh trái ngang thật đắng lòng


32/ Viet Hung Le - CHĂM LÀM.
Bình minh chuyển sắc nhuốm mây hồng
Lặn lội, dầm mình cả khúc sông.
Chẳng quản đồng sâu, dù bão tố,
Nề chi ruộng cạn, mặc mưa giông.
Nghèo nàn khổ cực, nên ra sức,
Giàu có sướng vui, phải gắng công.
Cuộc sống ấm êm thì mát dạ,
Mong sao no đủ mới yên lòng.

33/ Toi Pham Van - VÌ ĐÂU ?
Cuộc sống tìm đâu những mảng hồng?
Một sương hai nắng cuối bờ sông
Thương con lặn lội khi mưa nắng
Vì cháu cần cù lúc bão giông
Phận bạc lưng còng đâu quản nhọc
Thân hèn chùn gối có tranh công
Chỉ mong hậu thế đời thôi khổ
Nhắm mắt buông tay cũng thỏa lòng

34/ Cố Nhân - BỨC TRANH NGHÈO
Bức tranh ai vẽ thiếu mầu hồng
Trói chặt kiếp nghèo với ruộng, sông
Con học, bạc tiền trôi tựa lũ 
Vợ đau, nhà cửa cuốn ngang giông
Cơ hàn, vất vưởng luôn ra sức
Nheo nhóc, lầm than vẫn gắng công
Hy vọng ngày mai nuôi mộng tưởng
Mà nay nhức nhối vết thương lòng

35/ Ngô Trí Bưởi - LẼ SỐNG
Khói sương chiều tím đã phai hồng
Nán lại cần cù ngụp dưới sông
Tằn tiện chắt chiu khi lũ lụt
Phân chia chừng mực lúc mưa dông
Sang hèn chẳng phải vì ông Táo
Vinh nhục nào đâu bởi Thổ Công
Bao kẻ gia đình thừa của để
Trông vào nhà nọ có buồn không.

36/ Bình Nguyễn - THẦM LẶNG MƯU SINH
Chiều hôm nắng quái chuyển sang hồng 
Đôi vợ chồng cò vẫn cuối sông
Đấu cật chung lưng qua gió bão 
Tâm đầu ý hợp vượt mưa giông
Tảo tần bươn chải không nề khó
Vất vả nhọc nhằn chẳng quản công
Phu phụ tào khang luôn trọn đạo
Ai ai trông thấy cũng yên lòng.

Đọc tiếp »